Sunday, March 28, 2021

NHĨ VÊ CHỮ TU!!

NGHĨ VỀ CHỮ TU Khi chưa tu, ta thường nghĩ rằng biết níu giữ là khôn ngoan. Nhưng khi tu rồi, ta mới nhận ra rằng biết buông bỏ mới là trí tuệ. Khi chưa tu, ta thường nghĩ rằng người giàu có là người lấy về rất nhiều. Nhưng khi tu rồi, ta mới biết rằng người giàu có là người cho đi rất lớn. Khi chưa tu, ta thường nghĩ rằng mạnh mẽ là vượt qua người khác. Nhưng khi tu rồi, ta mới biết rằng mạnh mẽ là vượt qua chính mình. Khi chưa tu, ta thường nghĩ rằng kẻ nói nhiều là kẻ thông minh. Nhưng khi tu rồi, ta mới biết rằng người biết lắng nghe mới là người thông thái. Khi chưa tu, ta thường muốn sống thật lâu. Nhưng khi tu rồi, ta muốn sống sao cho thật có ý nghĩa với cuộc đời . Khi chưa tu, ta thường muốn người khác chấp nhận mình. Nhưng khi tu rồi, ta nhận ra rằng chỉ cần mình chấp nhận mình là đủ. Khi chưa tu, ta mong muốn thay đổi cả thế giới. Nhưng khi tu rồi, ta mong muốn thay đổi chỉ bản thân mình mà thôi. Và khi chưa tu, ta thường nghĩ rằng có tiền của sẽ có tình yêu, có vật chất người ta sẽ quý trọng. Nhưng khi tu rồi, ta mới biết rằng: khi lương thiện, có đủ phước đức ta sẽ có mọi thứ. Nam mô bổn sư thích ca mâu Ni Phật. NAM MÔ PHẬT

Saturday, March 27, 2021

Câu chuyện bậc thang và tượng phật ATKVIETNAM Dù đau đớn nhưng ai muốn trưởng thành đều phải trải qua tôi luyện, đau đớn… CÂU CHUYỆN VỀ BẬC THANG VÀ TƯỢNG PHẬT Cùng là một tảng đá: một nửa làm thành tượng Phật và một nửa làm thành bậc thang. Bậc thang không phục mới hỏi tượng Phật rằng: “Chúng ta vốn dĩ cùng là đá, tại sao người ta chà đạp tôi nhưng lại sùng bái Người?” Tượng Phật trả lời: “Vì ngươi chỉ chịu đựng có bốn nhát dao đã có được hình hài đó, còn ta lại trải qua trăm ngàn ngọn dao đục đẽo, đớn đau muôn vàn.” Lúc đó bậc thang im lặng… Cuộc đời con người cũng thế: – Chịu được hành hạ. – Chịu được cô đơn. – Gánh được trách nhiệm. – Vác được sứ mệnh. Thì cuộc đời mới có giá trị. Khi nhìn người khác huy hoàng, đừng đố kị… vì họ phải trả giá nhiều hơn bạn gấp nhiều lần. Những gì hôm nay trả giá càng nhiều, thất vọng bao nhiêu thì ngày sau sẽ nhận lại được giá trị, hạnh phúc và viên mãn bấy nhiêu. Như vậy: Muốn trưởng thành trong cuộc sống, bạn không thể không tôi rèn và trải qua đau đớn.

CÂU CHUYỆN BẬC THANG VÀ TƯỢNG PHẬT!!!

Cùng là một tảng đá: một nửa làm thành một bức tượng tâm linh và một nửa làm thành bậc thang. Bậc thang không phục mới hỏi bức tượng rằng: "Chúng ta vốn dĩ cùng là đá, tại sao người ta chà đạp tôi nhưng lại sùng bái Người?" Bức tượng mỉm cười nhẹ nhàng trả lời: "Vì ngươi chỉ chịu đựng có bốn nhát dao đã có được hình hài đó, còn ta lại trải qua trăm ngàn ngọn dao đục đẽo và đớn đau muôn vàn." Lúc đó bậc thang im lặng... Cuộc đời con người cũng thế: - Chịu được hành hạ. - Chịu được cô đơn. - Gánh được trách nhiệm. - Vác được sứ mệnh. Thì cuộc đời mới có giá trị. Khi nhìn người khác huy hoàng, đừng đố kị... vì họ phải trả giá nhiều hơn bạn gấp nhiều lần. Những gì hôm nay trả giá càng nhiều, thất vọng bao nhiêu thì ngày sau sẽ nhận lại được giá trị, hạnh phúc và viên mãn bấy nhiêu. (st)

CÂU CHUYỆN VÊ TƯỢNG PHÂT

CHUYỆN KHÚC GỖ Có một khúc gỗ nằm bên đường, hàng ngày hứng mưa nắng, chịu đè đạp bởi những bước chân của người đi đường, chịu cảnh chó, mèo, chim... phóng uế lên mình nó. Một hôm, có ông thợ mộc lành nghề, thấy khúc gỗ tốt, chỉ có điều bên ngoài xấu xí, nham nhở, nên ông đã nghĩ và tạc nó thành một bức tượng Phật, ông dựng nó ở gốc cây cổ thụ gần đó. Thế là hàng ngày, người đi đường qua lại đều đến thắp hương, van vái, người thành kính cúi đầu .... Có 1 con chim xây tổ trên ngọn cây cổ thụ, nắm rõ hết sự tình của khúc gỗ xưa (nay là tượng Phật ), nên nói với bức tượng: - Này ông ! Cuộc đời đã sang trang, sao ông vẫn còn điềm đạm, ung dung cứ như là một ông Phật chính hiệu thế? Phải ngẩng cao đầu, cười vang sảng khoái đi chứ! Khúc gỗ thản nhiên: - Đạp ta cũng là họ, cúi lạy ta cũng là họ, rồi mai này có quăng ta vào bếp lửa cũng là họ, cười hay khóc cũng chỉ chốc lát mà thôi. ------------- ST

VÔ THƯỜNG

Nhìn vòng sanh diệt thế gian Mới hay cảnh vật hợp tan vô thường. Người vừa chết lặng tang thương Người vừa tề tựu.. lên đường chia ly. Tinh khôi một sớm xuân thì Ô hay tiếng gọi “ từ bi” tỏ lòng, Rạch ròi bên đục -bên trong Gì đâu .. ngừng thở là xong một đời . Dầu cho vạn vật đổi dời Thảnh thơi- đau khổ, là nơi tâm mình !. Hương Tuyền .